……………….
【Cứu... Nếu đúng như tôi nghĩ ban đầu, thì Tần Túc đã biết rõ con đường tiếp theo chính là con đường chết.Đây là một kết cục tất yếu. Chính vì vậy, bất kỳ thứ gì trên người anh ấy đều là lãng phí.Nên mới chủ động nhường lại bộ đồ tác chiến tốt nhất cho Raymond.Còn bản thân thì mang theo bộ rách nát để nghênh đón... cái chết. Ô ô ô! Không được đâu!】
【Chân tướng rồi...】
【Cảm giác bất an của tôi ngày càng rõ rệt...】
【Không nhận ra sao? Bóng lưng Tần Túc khi rời đi như nặng trĩu áp lực và sự trầm mặc...】
【Đừng nói gở nữa! Không được nói gở!】
【Dù Tần Túc mạnh đến đâu, anh ấy cũng chỉ là thân thể phàm nhân. Hiện tại ngay cả một bộ đồ tác chiến hoàn chỉnh cũng không có.Bộ đang mặc lại còn hư hỏng, làm sao có thể chống đỡ nổi cả ngàn tấn thuốc nổ? Đây chính là lý do vì sao Tần Túc bảo Sầm Nguyên lập tức đưa mọi người rời đi, không được quay lại. Ngay từ khoảnh khắc phát hiện vật thể dưới đáy nước, Tần Túc đã chuẩn bị sẵn sàng để chết rồi...】
【Tôi nghi ngờ kịch bản Tần Túc nhận được là: “Bạch Nguyệt Quang hiến tế.”】
【Bạch Nguyệt Quang nhà ai mà tay không nhấc mấy trăm ký như thế chứ?】
Việc phát đồng loạt đồ tác chiến giống hệt nhau, hoàn toàn thông dụng, vốn để dành cho tình huống có người hy sinh, người còn sống có thể cởi ra và mặc lại, cố gắng giữ mạng bằng mọi cách.
Nhưng giờ phút này, sau khi tiến vào cơ giáp đúng thời gian kế hoạch, Tần Túc đã hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912006/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.