……………….
Antony không ngờ rằng mình chỉ sơ ý một chút, để bị xúc tu quấn lấy cổ, lại được Tần Túc trực tiếp dùng pháo oanh tạc, bắn tan xúc tu cứu thoát.
“Tần Túc đã cứu mình… Tần Túc vậy mà lại cứu mình! Rõ ràng lúc trước, rõ ràng mình còn…”
“Antony! Bộ não cậu hỏng rồi sao hả?!”
Một bạn học Beta cùng chiến hạm hét to, tức đến mức suýt nôn ra máu khi thấy Antony thất thần dù vừa được cứu.
“A… hả, được rồi, tốt rồi…”
Antony lập tức vứt sạch đống suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, tập trung toàn bộ tinh thần vào tình huống trước mắt.
Vừa rồi là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ: nếu cậu ta còn dám thất thần, lần tới thật sự sẽ chết! Ai biết Tần Túc còn có thể kịp thời cứu nữa hay không?!
【 Điểm hài hôm nay vẫn là do Raymond bao thầu ha ha ha 】
【 Trong không khí tràn ngập hơi thở vui sướng (bushi) 】
【 Cứu mạng... Tần Túc rốt cuộc làm sao có thể vừa điều khiển cơ giáp, vừa bắn phá từ các vị trí khác nhau mà không hề sai sót?! Mỗi phát đều cực kỳ chính xác vào xúc tu sắp đánh trúng các học sinh?! Ảnh là người à?! 】
【 Mới tới hả? Đây là đại lão cơ giáp của tụi tui đó (ngẩng đầu, hất mũi lên trời) 】
【 Uất ức quá! Sao lại phải cứu Antony chứ? Tần Túc nhìn nhầm rồi đúng không?! 】
【 Trước mặt Sinh tử, mọi ân oán đều là chuyện nhỏ OK? 】
Tần Túc: “……”
Anh tự nhiên nhìn rất rõ mọi chuyện.
Trong phạm vi cho phép, anh không bao giờ làm ngơ nhìn bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912004/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.