………………
Antony té lăn trên mặt đất. Còn chưa kịp mở miệng chửi thề, đã trông thấy đôi giày máy móc quen thuộc lạnh lùng bước ngang qua người mình.
Ngẩng đầu liền nhìn thấy góc nghiêng lạnh lẽo không cảm xúc của Tần Túc.
Lời mắng th* t*c nghẹn ngay nơi cổ họng. Bị khí thế đáng sợ toát ra từ Tần Túc ép chặt, dù cho Antony có thêm một trăm cái gan, cậu ta cũng không dám buông lời chọc tức vào lúc này.
Tần Túc chẳng buồn phí lời với Antony. Anh đã dùng quang não giành lại quyền điều khiển Z-X307, trực tiếp đá Antony khỏi buồng lái.
Sau đó, anh đội mũ giáp, khởi động khôi giáp* (giáp ngoài tăng cường hỗ trợ cơ giáp),hai chân nhẹ nhàng rời mặt đất, toàn thân gắn chặt vào buồng lái cơ giáp.
Khi Z-X307 chuyển động, một bàn chân máy khổng lồ bước về phía Antony.
Antony hoảng hốt đến mức đồng tử co rút, nhanh chóng lăn mình tránh sang một bên, rồi cắm đầu bỏ chạy khỏi phi thuyền, không dám quay đầu lại.
Tần Túc: “…”
Anh vốn không định giẫm lên cậu ta. Chỉ đơn giản là đang làm quen lại với cơ giáp mà thôi.
Nhưng như vậy cũng tốt, đỡ phải mất công tìm lý do để đá Antony ra ngoài. Bây giờ phi thuyền chỉ còn một mình anh, không ai có thể nhìn thấy quá trình anh luyện tập điều khiển thành thạo cơ giáp.
23:00 đêm. Sau hơn mười tiếng đồng hồ vận chuyển và lắp ráp, mấy trăm học sinh ban 6 cuối cùng cũng hoàn thành theo đúng yêu cầu của Tần Túc: “Dựng nên một “kho thuốc nổ khổng lồ” trên đài quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912001/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.