……………….
Vì sao lại không giống những gì cậu ta dự tính? Không giống thì thôi đi, còn đi ngược lại nữa chứ!
Một câu ngoài dự liệu của Tần Túc lập tức phá hỏng toàn bộ kế hoạch, khiến Antony nhất thời nghẹn lời.
Thành viên tiểu đội 1: “?”
Dù thế nào đi nữa… Tần Túc nói vậy chắc chắn có đạo lý!
【Sự khác thường tất có yêu!】 (Thuật ngữ mạng: có gì bất thường thì chắc chắn có lý do đằng sau)
【Đồng đội Antony rõ ràng đã điều chỉnh thông số giống nhà chúng ta, còn chờ cả Antony , bây giờ lại nhường cả vị trí dẫn đầu, cái này cũng quá sủng đi!】
【Ai mà chẳng nhìn ra Antony đúng là phúc khí đầy mình】
【Hay là nói, Antony bản chất vốn là kiểu kiêu căng ngạo mạn khó thuần phục?】
……
Tần Túc lại không cho Antony thêm cơ hội suy nghĩ, trực tiếp mở miệng châm chọc:
“Còn có vấn đề?”
Giọng nói lạnh nhạt, ngữ điệu nhấc cao vài phần, khiến câu nói nghe như mang theo ý “khinh thường trào phúng”, rõ ràng cố ý chọc giận Antony.
Quả nhiên, giây tiếp theo, anh nghe thấy Antony gầm lên:
“Kiều Nguyệt! Chuẩn bị, toàn bộ khai hoả!”
Mặc kệ Tần Túc vì sao vẫn chưa rời đi, nếu Tần Túc muốn nhìn, vậy thì để cho cậu ta nhìn.
Antony lựa chọn chiến hạm chỉ nhỏ hơn Hạ Mục Chi một cấp, thuộc loại nhì trong toàn bộ hạm đội.
Ở nơi này, Khuếch Diệp Liên không chỉ lớn mà còn cực kỳ dày đặc. Giống như Tần Túc, Antony hạ lệnh cho toàn bộ chiến hạm cùng lúc khai hỏa xuống mặt nước.
Kiều Nguyệt thoáng tái mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4908211/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.