…………………….
Gần như chỉ là suy đoán, mọi chuyện phía trước vẫn chưa rõ ràng. Khi ánh mắt chạm nhau, Tần Túc theo bản năng khẽ gật đầu chào.
Sau khi cùng Tần Túc gật đầu, khiến tâm trạng thấp thỏm từ hôm qua của Tuyên Cảnh Tịch tạm yên ổn đôi chút.
Nhìn phản ứng của Tần Túc, ít nhất có thể thấy chuyện về Hạ Ôn Viễn hôm trước lên cơn phát điên, Tần Túc đối với Tuyên gia cũng không có bất mãn gì.
Thấy Tuyên Cảnh Tịch bước vào, Raymond ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, hận không thể hoá thân thành khổng tước xoè đuôi: “......”
Tin tốt là, Tuyên Cảnh Tịch có liếc nhìn về phía cậu ta.
Tin xấu là, không phải nhìn cậu ta, mà là nhìn về phía bên cạnh nơi Tần Túc đang ngồi.
Tần Túc a…
Raymond dừng ánh mắt trên người Tần Túc, trong đầu thoáng qua bốn chữ: “Chuyện thường tình thôi.”
Ngay sau đó, Raymond lập tức đưa tay ôm ngực, cảm thấy trái tim như bị giẫm đạp.
“Các em học sinh, đây là tiền bối khoá trên của các em.”
Đoạn Lâm nói với lớp học, ánh mắt dừng ở trên người Tuyên Cảnh Tịch.
“Chào mọi người, tôi là Tuyên Cảnh Tịch. Rất vinh hạnh được tạm thời đảm nhận vị trí trợ giảng cho lớp của giáo sư Đoạn Lâm, tôi sẽ giúp mọi người giải các đáp thắc mắc.”
Đứng bên cạnh Đoạn Lâm, Tuyên Cảnh Tịch cất cao giọng:
“Kiến thức cơ bản đã được cô Đoạn Lâm giảng kỹ buổi sáng, buổi chiều trong phần thực hành vũ khí và cơ giáp, nếu có bất kỳ câu hỏi nào khác, các bạn có thể hỏi cô Đoạn Lâm hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4908162/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.