……………..
Sáng nay, Raymond rõ ràng không mặc đồng phục huấn luyện do trường phát.
Còn hiện giờ... dáng vẻ này thêm cả ánh mắt né tránh, dè dặt nhìn về phía Tần Túc, dù rằng cố thu liễm nhưng trong mắt người khác là đang kiêng kị cùng phỏng đoán. Rõ ràng bởi vì thấy Tần Túc mặc đồng phục, nên Raymond mới đổi theo.
“Cô ơi, em xin lỗi…” Raymond cúi đầu, giọng lí nhí.
Từ nhỏ đến lớn, ra ngoài hay đi du lịch các tinh cầu khác, kiểu con cháu nhà quyền quý như bọn họ luôn có vệ sĩ đi theo.
Trừ những gia tộc đặc biệt nghiêm khắc, đa phần chỉ phải trải qua huấn luyện cơ bản.
Nhưng giờ, đứng trước một huấn luyện viên từng thực chiến nơi chiến trường như Kasil, chỉ một cái vỗ vai cũng khiến Raymond cảm nhận được áp lực nặng trĩu.
“Không cần nói nhiều.”
Kasil rút tay lại, chỉ về phía trước vị trí gần mình, nơi hàng học sinh ban 6 đang đứng thẳng hàng, lạnh giọng ra lệnh:
“Trong một phút, hít đất 60 cái, trừng phạt cho việc đến muộn tám giây của em.”
“…Vâng.”
Nghĩ đến chuyện sau khi bị trừng phạt xong, còn phải quay lại đứng bên cạnh Tần Túc, Raymond: “……”
Trong lòng lạnh tanh.
Nuốt xuống 3.000 câu oán than trong lòng, Raymond liếc nhìn Tần Túc. Nếu Tần Túc không ở đó, cậu hẳn đã tìm cách né được hình phạt này.
Nhưng mà… trước mặt Tần Túc, Raymond không muốn làm mấy trò lén lút khiến đối phương chán ghét.
Thế là Raymond chỉ có thể nghe lời, bước tới chỗ giáo viên chỉ định, bất chấp chuyện mất mặt trước đám bạn bè, yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4908154/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.