Lâm Phạm nói xong cũng hối hận: “Anh mau đi ngủ đi, em cũng ngủ đây.”
“Trước đây anh từng có một bạn gái.”
Lâm Phạm âm thầm nhớ lại dáng vẻ của cô gái đó, rất đẹp. Trước đây có bạn gái nghĩa là từng hôn rồi sao? Đúng không? Cô xoa lỗ mũi, đẩy chăn ra nhìn Tần Phong ngồi bên cạnh: “Vì sao... hai người lại chia tay?”
“Cái nghề này của anh đợi lệnh hai mươi bốn giờ, không mấy ai có thể chịu được.” Tần Phong nhìn ánh mắt của cô: “Bây giờ em vẫn có đường đổi ý.”
Lâm Phạm mím môi lắc đầu.
Tần Phong cũng chỉ khách sáo một câu, anh không có ý định buông tay. Xoa tóc của cô, yên lặng chốc lát nói: “Vậy Thiên tiên sinh nói gì với em?”
“Thì nói chuyện kéo dài tính mạng, hình như cái gì ông ta cũng biết, nhưng hỏi thì không nói.” Lâm Phạm ngước mắt: “Chúng—— chúng ta ở bên nhau thật sự không sao à?”
“Không sao.” Tần Phong vốn muốn ngủ ở chỗ Lâm Phạm, thấy ánh mắt trong sạch của cô, vứt bỏ suy nghĩ: “Em đi ngủ sớm đi.”
Anh xuống giường sải bước đi tới cửa, Lâm Phạm nắm chăn: “Tần Phong.”
Tần Phong dừng bước quay đầu: “Hả?”
Lâm Phạm nuốt nước bọt: “Không có gì, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Hiếm khi Lâm Phạm mất ngủ, lật đi lật lại tới khi trời sáng, nhìn đồng hồ đã sáu giờ rưỡi bèn thức dậy mặc quần áo. Vác hai thầm quâng lớn xuống tầng đến phòng ăn, ăn được nửa điện thoại vang lên, Lâm Phạm thấy Tần Phong gọi tới, vội nghe máy: “Anh Tần.”
“Ở đâu?”
“Dưới tầng ăn sáng.”
Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bi-hai-luon-toi-tim-toi/1661178/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.