Bầu trời tối sầm lại, sắp có một trận mưa lớn đổ xuống. Cảnh sát trong trấn tới trước, Tần Phong lấy giấy chứng nhận ra, hỏi: “Thi thể này từ bên trên rơi xuống, có thể điều tra rõ thân phận không?”
Cảnh sát đi tới xem qua thi thể một chút, lập tức che mũi nhảy qua một bên, cau mày: “Ai mà độc ác đến mức đem thi thể đặt ở đây vậy?”
“Một bé trai khoảng hơn mười tuổi, chắc là người ở xung quanh đây.”
“Vậy tôi sẽ đi hỏi thăm một chút, các anh ở lại đây hay chờ hay là đi lên trấn?”
Tần Phong ngẩng lên nhìn trời rồi đáp: “Đem thi thể về đồn trước đã, e là trời sắp mưa rồi.”
Hai người cảnh sát đưa mắt nhìn nhau, đều không muốn động vào thi thể đã thối rữa, khó xử đáp: “Nơi này cách thị trấn đến mấy dặm, sao mà mang qua đó được?”
“Để lên xe của tôi.”
Thời gian thi thể xuất hiện không bao lâu mà đã có ruồi bay qua bay lại.
Cảnh sát nhìn xe của Tần Phong rồi đáp: “Được rồi.”
Tần Phong lấy chăn ra bọc thi thể lại, nhờ một cảnh sát khác giúp khiêng thi thể lên xe. Sau khi lên xe thì đưa cho Lâm Phạm một tờ giấy: “Bịt mũi lại.”
Lâm Phạm mở cửa sổ ra hít không khí trong lành bên ngoài: “Anh nghi ngờ là mưu sát?”
Tần Phong gật đầu: “Nhân viên pháp y của công an huyện sắp đến rồi.”
Xe vừa chạy thì trời đổ mưa to. Từng hạt mưa to như hạt đậu tạt vào cửa kính tạo nên những âm thanh rất lớn. Hạt mưa dày đặc rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bi-hai-luon-toi-tim-toi/1661157/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.