Lâm Phạm đụng vào cánh tay Tần Phong, bước nhanh đuổi theo anh: "Hình như tôi nhìn thấy nữ quỷ."
Tần Phong kéo Lâm Phạm đẩy ra đằng trước, đeo ba lô lên người cô: "Giả vờ không nhìn thấy, đi."
Khí lạnh trên người Lâm Phạm quá nặng, Tần Phong nghi ngờ việc cô ngất xỉu có liên quan đến việc nhìn thấy quỷ, chẳng lẽ là do quỷ khí quá nặng sao? Tần Vũ cũng có thể nhìn thấy quỷ, nhưng mà không thể trò chuyện với quỷ được.
Nghĩ đến Tần Vũ, ánh mắt Tần Phong lại tối xuống.
Ngồi lên xe taxi, Tần Phong gửi tin nhắn cho bạn học ở thành phố B: "Gần đây thành phố B có vụ án giết người nào không?"
"Bao lâu?"
"Một tuần gần đây."
"Không có."
Cất điện thoại di động đi, Tần Phong nhắm mắt dựa vào chỗ ngồi, Lâm Phạm nghiêng đầu nhìn anh. Bên trong bật điều hòa, cô cũng hơi lạnh, im lặng cuộn tròn lại nấp bên cửa sổ.
Sau năm mươi phút bọn họ dừng lại ở khu vực thành thị, Tần Phong dẫn Lâm Phạm đi ăn cơm, đúng lúc này điện thoại của anh vang lên, Tần Phong đi ra ngoài nghe điện thoại. Lâm Phạm vùi đầu ăn cơm, sau mấy lần, Tần Phong quay về nhìn thấy trên bàn cơm đã chia thành hai phần. Lâm Phạm ăn rất gọn gàng, để lại cho anh một nửa.
"Ăn no chưa?"
Lâm Phạm gật đầu, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lần đầu tiên cô đến thành phố B, cảm thấy mới lạ.
"Anh rất quen thuộc với thành phố B sao?"
"Học đại học ở thành phố B."
Ngoài cửa sổ người đến người đi, Lâm Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bi-hai-luon-toi-tim-toi/1661145/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.