Lâm Phạm xuống xe ở trạm gần nhất, gọi cho Tần Phong, điện thoại của Tần Phong tắt máy. Cô thuê xe đi về phía sở cảnh sát, hai quỷ không đi theo. Lâm Phạm cảm thấy hai quỷ này là lạ, cũng không giống người lương thiện. 
Đã mười giờ tối, Lâm Phạm xuống xe mới gọi được điện thoại cho Tần Phong. 
"Anh Tần, tôi là Lâm Phạm." 
"Ừ, có chuyện gì?" 
Lâm Phạm mím môi: "Có phải các anh nghĩ sai rồi không?" 
"Ở đâu?" Tần Phong hỏi. 
"Cửa sở cảnh sát, tôi đến tìm anh." 
"Đừng di chuyển, đợi tôi." Anh cúp điện thoại. 
Lâm Phạm cất điện thoại di động vào túi, gió ấm thổi đến, không khí khô nóng. Đợi khoảng năm phút, Tần Phong vội vàng chạy đến, anh mặc áo phông màu đen, quần bò thoải mái, dáng người cao lớn. 
"Anh Tần." 
Tần Phong nhìn thấy Lâm Phạm: "Cô nhìn thấy linh hồn của ai?" 
"Tô Trường Thanh." 
Tần Phong nhíu mày: "Tô Trường Thanh và Từ Nghị có quan hệ thế nào?" 
"Từ Nghị nào?" 
"Đến phòng làm việc hãy nói." 
Bọn họ vào phòng làm việc của Tần Phong, Tần Phong nhận một cốc nước đưa cho Lâm Phạm, ngồi xuống đối diện kể lại tình tiết vụ án một lần: "Nếu người chết là Tô Trường Thanh, tại sao ADN lại như vậy?" 
"Ông ta không nói, hình như ông ta rất sợ ông chú kia." 
Đôi tròng mắt đen của Tần Phong nhìn cô, Lâm Phạm suy nghĩ nhanh chóng di chuyển: "Nếu không để tôi về hỏi nhé?" 
"Bây giờ còn tìm được họ sao? Đêm hôm khuya khoắt rất nguy hiểm, về trước đã." 
"Chú không vội phá án sao?" 
"Cũng không vội chốc lát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bi-hai-luon-toi-tim-toi/1661143/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.