Cái chân và cánh tay tìm được cũng không hoàn chỉnh, là bị cắt ra nhét vào túi. Có lẽ là cách ngày bị sát hại đã được không ít ngày rồi nên thi thể thối rữa, ruồi nhặng bay lung tung, trứng côn trùng đầy ứ bên trong.
Tần Phong vạch túi ra nhìn một cái rồi liền quay mặt đi.
Thấy Lâm Phạm ghé tới gần, anh liền đẩy cô ra: “Không có gì để xem đâu.”
Anh đứng dậy, nhìn về phía đống rác cực đại trước mặt, đã có cảnh sát đang tìm kiếm: “Mảnh người báo án phát hiện ra là mảnh nào?”
Tiểu Vương chỉ chỉ vào chân.
“Cánh tay thì được tìm thấy ở bên kia.”
Pháp y Lưu đeo khẩu trang lên, xử lý mấy mảnh xác. Tần Phong đạp lên đống rác mà đi. Lâm Phạm nhìn một cái, suýt chút nữa đã nôn ra, sắc mặt trắng bệch, đi theo Tần Phong về phía trước.
Núi rác quá lớn, mảnh xác rất khó tìm.
Lâm Phạm không đi theo Tần Phong nữa mà cô nhặt một cây gỗ lên, tìm men theo con đường nhỏ. Cô ngửi thấy được mùi xác thối.
Lại có một túi nhựa nữa, xung quanh đầy ruồi nhặng bay. Cô chọc chọc cái túi, hô lên: “Tần Phong!”
Tần Phong rất nhanh đã đi tới trước mặt cô, mở túi ra. Lâm Phạm bị dọa cho ngã bệt xuống núi rác. Một cái đầu người lồ lộ phơi ra. Tiểu Vương kéo Lâm Phạm lên, lấy máy ảnh ra chụp lại.
Có cái mũi thính ngang với chó của Lâm Phạm, rất nhanh đã tìm được tứ chi và đầu.
Lâm Phạm bị mùi làm cho suýt chút nữa ngất xỉu. Cô đi vòng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bi-hai-luon-toi-tim-toi/1661140/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.