"Vương Á Nhiên!"
Lâm Phạm không thể lui được nữa, hô to một tiếng.
Đèn tầng hầm gara đột nhiên tắt hết, xung quanh chỉ toàn là màu đen.
Lâm Phạm nhanh chóng đứng lên bay thẳng ra khỏi cửa, Lâm Triết lấy đèn pin ra muốn đuổi theo nhưng đột nhiên dừng bước. Dưới ánh sáng chợt hiện lên một khuôn mặt trắng bệch, là người vợ bị chém đứt đầu mà đích thân anh ta ra tay.
Cả người lạnh lẽo, anh ta nắm chặt ống thép.
Máu trên thân Vương Á Nhiên không ngừng nhỏ xuống, cô ta lẳng lặng nhìn chồng mình.
Lâm Triết sợ hãi, sợ hãi khiến anh không nhịn được muốn lui về sau, nhưng anh ta không thể lui.
Anh ta có thể giết chết Vương Á Nhiên một lần, thì cũng có thể giết chết Vương Á Nhiên lần thứ hai, cô đã bị giết, linh hồn có thể có thể làm được gì? Trong lòng bàn tay Lâm Triết đổ mồ hôi, anh ta lặng lẽ sờ vào ống thép, cắn chặt răng.
Không thấy gương mặt cô ta, một trận gió thổi qua, sau lưng Lâm Triết phát lạnh, anh ta vội vàng quay người muốn vung ống thép lên. Cổ bị bóp, anh ta trợn tròn mắt nhìn Vương Á Nhiên đến trước mặt, tóc sau lưng của cô ta rối tung, mỉm cười.
“Lâm Triết, anh có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”
Lâm Triết dốc sức liều mạng giãy giụa, nhưng giãy như thế nào thì cổ cũng không thoát khỏi tay của cô ta, anh ta muốn lấy bùa màu vàng trong túi áo. Anh ta có biện pháp trị Vương Á Nhiên, khiến cho Vương Á Nhiên tan thành mây khói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bi-hai-luon-toi-tim-toi/1661128/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.