Hai tháng cuối cùng trong quãng đời học sinh ngoài ăn, uống, nghỉ ngơi thì mọi thời gian còn lại của tôi hầu như chỉ dành cho việc học. Trường Đông khép lại tất car mọi việc mà luôn ở bên giúp đỡ và chăm sóc tôi, ngày tháng ấy dù vất vả nhưng lại rất hạnh phúc.
Trưa tháng sáu với với cái nắng như đổ cả chậu lửa lên mái nhà, tôi ngồi học trong phòng mà đôi gò má ướt đẫm mồ hôi, Trường Đông từ bên phòng mình bước sang vui vẻ nói.
« Hôm nay em học tới đó thôi, chúng ta cùng ra ngoài thư giãn nhé. »
Tôi đập tay xuống bàn ầm ầm, cứ thế mà hét lên sung sướng.
« Anh nói thật phải không ? Vậy chúng ta mau đi thôi. »
« Cho em năm phút để chuẩn bị, anh sẽ chờ ở dưới cổng. »
Nói rồi Trường Đông quay người bước đi, trước khi ra ngoài không quên kéo chặt cửa lại.
Năm phút quý giá ấy đủ để tôi thay lên mình bộ quần áo khá năng động và thoa một lớp son mỏng trên môi, trước khi bước ra liền tiến lại gần ô cửa sổ đứng trên cao nhìn xuống, cảm giác hạnh phúc bao giờ cũng như vậy ở trong lòng. Trường Đông đang đứng ở dưới kia nhìn lên tôi, cả hai ánh mắt cùng chạm nhau với nụ cười nửa miệng, trong ánh nắng vàng con người ấy càng trở nên rực rỡ hơn bao giờ.
Tôi ngồi sau xe Trường Đông, cả đoạn đường không biết nói bao nhiêu thứ, cho tới khi tới được quán kem gần nhất mới chịu dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-ngoai-cua-so/2779039/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.