Khách điếm Chưởng Đăng hoang phế đã lâu rốt cuộc cũng mở lại vào sáng ngày mùng hai tết. Tuy khách điếm đã mở lại nhiều lần nhưng lần này bá tánh vây quanh vẫn đông đúc. Pháo nổ oành một tiếng, người ta hoan hô vang dội. Cửa lớn đã được sơn mới lúc này mở rộng, nữ chưởng quầy phong tình vạn chủng ôm bàn tính dựa vào cửa cười nói: “Khách điếm khai trương, hôm nay rượu và thức ăn miễn phí, ở trọ sẽ được miễn tiền, mời các vị ~”
Lý tiểu nhị đứng ở bên cạnh nhận được ánh mắt của chưởng quầy thì đem lá cờ đỏ đã chuẩn bị tốt giơ ra. Vải dệt không tiếng động rũ tung, từng nét bút cứng cáp hữu lực hiện lên, theo làn gió phấp phới.
—— Chưởng quầy đón khai trương song hỉ, được phu quân có một không hai.
Mọi người ồn ào xôn xao, tất cả đều vỗ tay chúc mừng sau đó như làn sóng xông vào. Có người không rõ nguyên do thì kéo người phía trước nhanh chóng hỏi: “Chưởng quầy này gả cho ai mà dám viết thế kia?”
Người đằng trước vội vàng chiếm chỗ nên có lệ xua tay: “Ngươi mới tới huyện ta đúng không? Đừng hỏi là ai, dù sao lời này cũng không viết sai.”
Hơn nữa xem chữ này thì vẫn là do vị đại nhân kia tự tay viết.
Sau đại họa lần trước, kinh đô vẫn có lệnh thăng quan cho Tống đại nhân nhưng không biết vì sao đại nhân lại chậm chạp không đi. Bá tánh huyện Phù Ngọc đương nhiên sẽ vì hắn là kiêu ngạo, rốt cuộc Tống đại nhân xử án công chính, quyết đoán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-lau-tua-ngoc/737303/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.