Nhưng đợi một hồi lâu cũng không thấy có pháp khí hoặc pháp trận đánh về phía mình. Mỹ Nhân Xà mở một con mắt theo khe hở của tay nhìn ra thì chỉ thấy Tống Lập Ngôn cầm một lá bùa màu vàng, giống như muốn đưa cho nàng ta.
“Cái. . . . . . Cái gì vậy?”
“Quá Hải phù, có thể khiến phàm nhân không thể ngửi được yêu khí trên người ngươi.” Tống lập ngôn hơi hơi nhíu mi, “Với cái bộ dáng này của ngươi thì không qua được con phố này đã bị bắt.”
“. . . . . . ?” Mỹ Nhân Xà ngây ra sau đó tự tát mình một cái, xác định không phải nằm mơ rồi mới há hốc mồm hỏi, “Ngươi không giết ta, còn trợ giúp ta đào tẩu sao?”
Tống lập ngôn cười lạnh nói: “Cho dù ngươi đi qua được huyện Phù Ngọc thì chỉ cần ngươi giết hại người vô tội ta cũng có biện pháp bắt ngươi về bằm thây vạn đoạn.”
Nói là nói như vậy nhưng sao hắn có thể thả yêu quái chạy chứ? Mỹ Nhân Xà trăm nghĩ ngàn suy cũng không giải đáp được. Nhưng người trước mặt hiển nhiên là không có kiên nhẫn dây dưa với nàng ta, đưa bùa xong hắn lập tức xoay người ra khỏi cửa thành.
“Chỗ này ta sẽ tự mình trấn thủ, mọi người lui đi.”
“Vâng!”
Mỹ nhân xà trợn mắt há hốc mồm mà nhìn, trong chốc lát bên cạnh nàng ta bỗng có thêm rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm. Ngô Tới Tửu của hồ tộc, Hầu Mãn Đường, trưởng lão của Bạch Tiên tộc và đám yêu quái đứng sau đều có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-lau-tua-ngoc/737290/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.