Bốn viên nội đan của Yêu Vương thì hai đã trở về với tộc của mình và đang bị người của Thượng Thanh Tư truy đoạt, hai viên khác ở trong tay Bùi Hiến Phú và Triệu Thanh Hoài. Bốn viên này cái nào cũng không dễ đối phó, hiện tại mới đến hủy thì sợ là khó khăn.
Lâu Tự Ngọc lại nghĩ tới lúc ấy trên sườn núi ở Kỳ Đấu Sơn hắn chuẩn bị dùng Diệt Linh Đỉnh nuốt đá trấn môn thì bực đến đấm ngực dừng chân nói: “Nếu lúc ấy ngài nhanh nhẹn chút thì hiện tại có cái gì cần sầu lo?”
Tống Lập Ngôn nghiêng đầu liếc nàng: “Lúc ấy là Kiến Sơn sư huynh tới ngăn cản ta.”
“Sư huynh kia của ngài cũng không phải thứ tốt gì, nô gia lúc ấy đã nói nhưng đại nhân không tin.” Lâu Tự Ngọc đập lên bàn, mắng, “Bùi Hiến Phú không làm chuyện tốt thì hắn sao có thể làm đúng cái gì? Dẫn ngài đi giết Mỹ Nhân Xà, ngăn cản ngài hủy nội đan còn thay Bùi Hiến Phú làm nhân chứng!”
“Sư huynh nói với ta lai lịch của Bùi Hiến Phú……” Tống Lập Ngôn muốn biện giải nhưng chưa nói xong đã bị nành đánh gãy lời.
“Hắn nói cái gì ngài đều tin sao? Yêu quái có thủ thuật che mắt, ngài làm sao biết đó không phải là lời nói dối?” Lâu Tự Ngọc lắc đầu, “Sư huynh và sư phụ của đại nhân đều không tỉnh táo, không thể tin kẻ nào được.”
Tống Lập Ngôn híp mắt không vui mà nhìn nàng: “Cho dù đó là sự thật thì cũng không nên do chưởng quầy nói ra.” Rốt cuộc cũng là người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-lau-tua-ngoc/737238/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.