Một luồng sát khí sắc bén ập đến trước mặt khiến hàm răng người ta run lên. Ánh sáng nổ tung, tứ hợp trận nát vụn, từng mảnh nhỏ văng ra ghim vào thân cây xung quanh. Mỹ Nhân Xà chật vật quay cuồng trên mặt đaát, cuối cùng khó khăn lắm mới tì vào một hòn đá mà dừng lại, giương mắt nhìn bên kia.
Lúc trước Tống Lập Ngôn xuất hiện thế này là để đối đầu với nàng ta, nhưng lần này hắn lại chĩa kiếm vào con sói xám kia. Hắn vừa chạm chân xuống đất thì đã lập tức lôi Diệt Linh Đỉnh ra trùm trên đầu con sói yêu kia, diệt yêu trận cũng mở rộng theo.
Sói xám đúng là không kịp phòng bị tình huống bất thình lình này. Hắn lùi mấy bước mới có thể ổn định thân thể, lại nhìn viên huyết ngọc trong trận mới bừng tỉnh hiểu ra. Hắn lắc đầu lẩm bẩm: “Hồi tưởng thật đúng là pháp thuật khiến người ta chán ghét.”
Kế hoạch vốn hoàn hảo, hắn cũng chắc chắn người phía sau không đuổi kịp tới nơi này. Ai ngờ lại để sót một Tống Lập Ngôn khiến kế hoạch thất bại trong gang tấc.
“Nội đan của Thường Thạc ở đâu rồi?” Tống Lập Ngôn cầm kiếm đi tới trước mặt con sói yêu kia, khí thế bức người.
Sói xám cũng không né, chỉ cổ quái cười cười, nói: “Ta đã mang đi thì sẽ không có chuyện trả lại cho ngươi. Ngươi hỏi câu này chẳng phải thừa sao? Nhưng đại nhân cũng biết nội đan của Câu Thủy có thể nói là lợi hại hơn Thường Thạc nhiều. Chỉ cần rạch bụng xà nữ anỳ là có thể đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-lau-tua-ngoc/737152/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.