🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nàng không nên nuốt xuống, cho dù hắn bắt buộc nàng nuốt thì nàng cũng phải thông minh hơn, đè thuốc dưới lưỡi, sau đó mượn cơ hội phun ra là được.

Nhưng nghĩ thì nghĩ thế, có điều khi Tống Lập Ngôn thật sự bức đến thì Lâu Tự Ngọc chẳng những không hề chống cự mà còn lộc cộc nuốt hết đống thuốc kia. Đã thế nàng còn không biết xấu hổ mà cảm thấy thuốc này giống như mật ong dính trên đầu ngón tay, khiến trong lòng nàng cũng ngọt ngào thoải mái, khiến ngũ tạng lục phủ đang đau đớn cũng lập tức phẳng lặng lại.

Mềm mại trằn trọc cọ xát, hô hấp ấm áp mà quen thuộc quyện với mùi cây mộc hương độc nhất trên người hắn giống như một hồi mộng đẹp kiều diễm. Gió thổi mưa bay, hoa nở cố nhân về – nếu một khắc này có thể vĩnh hằng thì cho nàng nuốt thêm ít thuốc nữa cũng chẳng sao.

Nhưng Tống Lập Ngôn chỉ đút thuốc, xong xuôi hắn lập tức buông nàng ra, thật sự có lễ mà nói: “Đắc tội rồi.”

Hắn cũng không biết nàng có nghe thấy không nhưng để tránh lương tâm bất an nên nói xong hắn lập tức nhìn đi nơi khác. Trên mặt hắn có chút sắc đỏ khả nghi. Tĩnh tâm một lát hắn mới đứng dậy bế nàng lên, tiếp tục đi về phía trước.

Lâu Tự Ngọc dần dần phục hồi tinh thần. Nàng thử vận khí, sau đó ảo não phát hiện một chút gông cùm mình mới thoát được đã được bổ sung lại. Cái gì mà mật ong, cái tên Bùi Hiến Phú giết người không đền mạng kia đúng là quyết tâm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-lau-tua-ngoc/737147/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.