Do mưa quá lớn làm tầm nhìn mờ ảo, ba Hứa cùng mẹ Triệu chưa thấy được hai người, không được một lát liền dắt tay rời đi.
Hứa Đồng Chu nhìn thấy động tác của hai người, nhưng thật ra không có phản ứng gì quá lớn, chính là khẩn trương quay đầu nhìn về phía Triệu Khinh Nhiễm, thật cẩn thận gọi cô: "Khinh Nhiễm..."
Triệu Khinh Nhiễm như là gặp ác mộng mới tỉnh lại, mạnh mẽ đẩy cậu ra, như nổi điên chạy đi.
Đầu óc cô trống rỗng, không biết chạy tới đâu, không có phương hướng cũng không có mục đích, nghiêng ngả lảo đảo làm ngã vài thứ, lại đứng lên tiếp tục chạy.
Sau khi Hứa Đồng Chu phản ứng lại thì chạy theo cô, nhưng mà cô bé đang hoảng loạn nên chạy rất nhanh.
Đợi tới khi Hứa Đồng Chu đuổi theo kịp, cô đã chạy tới gần đập nước ở dưới chân núi.
Cậu nắm lấy tay cô: "Khinh Nhiễm, đừng chạy, có lẽ không như em nghĩ đâu."
Triệu Khinh Nhiễm hoàn toàn không khống chế được, một bên giãy dụa một bên kêu to: "Em không phải con nít, mẹ em cùng ba anh, bọn họ... Bọn họ..."
Câu nói kế tiếp còn chưa nói ra, lúc liên tục lui về sau, dưới chân vừa trượt, ngã vào đập chứa nước.
Đập chứa nước sâu không thấy đáy, Triệu Khinh Nhiễm không biết bơi, vừa rơi xuống nước liền giãy dụa kêu to, ngay sau đó liền nghe được tiếng nước phù phù.
Hứa Đồng Chu cũng không biết bơi mà nhảy xuống không chút do dự.
Cậu nắm chặt tay cô, vài lần muốn kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ben-goi/2368126/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.