Dich: Khởi Linh
***
Đèn pin chiến thuật chiếu lên vách tường đổ nát, Chu Nhung quan sát một lát, ra hiệu sang bên phải: “Bên này.”
Ba người nép vào góc tường tức tốc di chuyển, bước chân của Trương Anh Kiệt có chút nghiêng ngả, Xuân Thảo quay đầu đến đỡ, lại bị cậu tránh đi.
“Anh tự đi được.” Trương Anh Kiệt thở hồng hộc, tự giễu cười nói: “Đợi anh……không nhận ra em, chớ để anh sát hại đồng đội, cách xa anh một tẹo.”
Trên khuôn mặt to bằng bàn tay của Xuân Thảo toàn dấu nước mắt, không nói tiếng nào.
Chu Nhung đi đầu hốc mắt đã đỏ bừng, lại không quay đầu, giọng nói vẫn cực kì bình tĩnh: “Anh Kiệt cố gắng chịu đựng. Chỉ hai tiếng nữa thôi chúng ta sẽ thoát khỏi chỗ này, chú vẫn kịp…..ít nhất trở lại trên mặt đất.”
Bọn họ đi theo hành lang, men đến cầu thang bị con zombie tinh tinh phá hoại gần như không còn, Trương Anh Kiệt nói: “Còn kịp không anh? Thực ra em không sao đâu, người chết như đèn tắt, ở đâu mà chẳng giống nhau. Chỉ là em cực kì muốn biết vợ em và con bé còn sống hay không, chỉ cần có thể gặp lại hai người họ một lần…….”
Đi qua một hành lang dài nối liền với một căn phòng thí nghiệm, đột nhiên Xuân Thảo dừng bước, ra hiệu chỉ lên chùm đèn an toàn trên đỉnh đầu, không thể tin nổi nói: “Các anh xem, khu E.”
Ba người đồng thời ngẩng đầu lên.
“Phía Bắc khu E” Bốn chữ màu trắng nền xanh, xiêu xiêu vẹo vẹo treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bat-tu/1974954/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.