Dịch: Khởi Linh
***
“Tư Nam!”
“Tư Tiểu Nam──!”
“Nhung ca đến đón em rồi nè, ra đây đi!”
Tiếng kêu gọi quanh quẩn trên con phố dài trong đêm tối giơ tay không nhìn được năm ngón, Chu Nhung buông cái loa kiếm được trong đống phế tích của cửa hàng, dùng tia hồng ngoại quét một vòng chung quanh, vật thể hình người quanh phạm vi một trăm mét đều tức tốc đánh hơi theo gió tụ tập lại, nhìn mà thấy đông nghìn nghịt, tất cả đều là bóng đen lắc lư.
Chu Nhung bắn từng phát giết chết mấy con zombie theo mùi chạy đến từ sau lưng, bắn cây súng leo, nhanh chóng trèo lên cột điện.
Nháy mắt y rời khỏi mặt đất, đàn zombie túa đến, ngơ ngác cố gắng vươn tay.
Tiếng kêu gọi vang vọng khắp phố lớn ngõ nhỏ, có thể nói đây là biện pháp nguy hiểm nhất và không có hiệu quả nhất lúc này. Chu Nhung biết phương pháp tốt nhất là tìm một chỗ ẩn nấp an toàn, nghỉ ngơi giữ ấm, yên lặng chờ tới lúc trời sáng, đợi sau khi có điều kiện thuận lợi hơn mới bắt đầu hành động; thế nhưng y biết Tư Nam không thể đợi.
Dưới tình trạng cam go này, trong khu trung tâm nguy hiểm bậc nhất của thành phố, Tư Nam chỉ có một mình không thể vượt qua màn đêm dài nguy hiểm chết người.
Chu Nhung hít sâu một hơi lạnh, cơn đau từ buồng phổi giữ cho đầu óc tỉnh táo, hai mắt híp híp giống một con mãnh thú đi săn trong đêm tối: “Tính cách phản xã hội tiềm tàng, tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bat-tu/1974903/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.