*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
Trong văn phòng tướng quân.
Trịnh Hiệp thả bức ảnh xuống, tuy đường nét đã lão hóa song gương mặt không cảm xúc vẫn cứng ngắc như xưa: “Chưa gặp bao giờ.”
Từ hành động của ông, trong bức ảnh được đặt trên bàn làm việc, một người Châu Á trẻ tuổi đeo kính râm của lính phi công, chiều cao trung bình, hình thể gầy gò, mặc bộ quân phục rằn ri xám trắng kiểu thành phố, đang chắp tay sau lưng im lặng nhìn lên trần nhà.
Gần nửa khuôn mặt lộ ra phía sau cái kính, bờ môi được ánh mặt trời chói chang chiếu đến nên hơi sáng màu, nhưng có hình dáng cực kì đẹp đẽ; hai khóe môi tự nhiên mím nhẹ, không có lấy một độ cong nào, như thể cả đời này chưa nhếch lên bao giờ vậy.
Bởi vậy Trịnh Hiệp cũng không tính là đang nói dối. Ông thực sự chưa từng trông thấy dáng vẻ này của cậu Omega của thượng tá Chu.
Một người đàn ông da trắng tóc vàng sậm, con ngươi xanh thẳm ngồi phía đối diện, mười ngón tay đan vào nhau để ở trên bàn, nghe vậy bèn lộ ra ý chế nhạo: “Ồ, vậy à? Vậy xem ra em trai tôi chắc đã lành ít dữ nhiều rồi.”
Trịnh Hiệp nói: “Đúng vậy. Riêng cá nhân tôi cảm thấy vô cùng thương tiếc, hi vọng người nhà nén bi thương.”
“Không sao. Tôi đã thẳng thắn nói cho ông biết độ nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bat-tu/1974828/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.