Dịch: Khởi Linh
***
Khe núi im lìm lặng ngắt như tờ, không tiếng chim hót, không có âm thanh động vật đi lại, thậm chí chẳng có cả tiếng muỗi vo ve, phảng phất tất cả sinh vật đều đã chạy trốn rời xa thế giới bị đám xác sống thống trị này.
Chỉ có cây cối tươi tốt đến bất bình thường, điên cuồng bao trùm mọi ngóc ngách từ dưới mặt đất cho đến bên trên bầu trời.
Ánh mặt trời dần dần bừng sáng, mây mù u ám lủi vào rừng cây, hóa thành lớp sương xám xịt lẫn xanh nhạt, thoáng chốc lại bị ánh nắng mỏng manh của mặt trời xuyên qua, bóng râm của cây cối và bụi cỏ từ từ di chuyển về sau.
Tư Nam nâng họng súng, lẳng lặng lùi ra sau thân cây.
Đúng lúc này, tại bụi cây cách đó hơn mười mét, đột nhiên vang đến một tiếng soạt rồi lay động dữ dội!
──Pằng pằng! pằng pằng pằng!
Tư Nam thình lình nổ súng, đối phương ẩn núp sau cây cổ thụ cao vút co giò bỏ chạy!
Tư Nam nghiêng mình chạy theo, nã thêm mấy đợt đạn, nhưng trong rừng cây cản tầm nhìn, dưới tình hình đôi bên cùng di chuyển bằng tốc độ cao, Tư Nam căn bản không thể bắn trúng. Đối phương hiển nhiên quen thuộc với môi trường ở đây hơn hắn rất nhiều, hắn ta toàn chọn những nơi gập ghềnh khó đi, Tư Nam bị bất ngờ ngã xuống hố, vô số cành lá mục nát nháy mắt đổ ụp xuống, may thay giữa tình thế ngàn cân treo sợi tóc hắn kịp nắm chắc tảng đá, giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bat-tu/1974803/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.