*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
Chu Nhung thầm nghĩ đến tình huống tồi tệ nhất có thể xảy ra, y đứng trên nóc nhà máy, thả kính viễn vọng quân dụng xuống, có chút đăm chiêu nhìn về phía đường chân trời xa xăm.
Thu thủy trường thiên, vạn lí như tẩy (10).
Thành phố B ở phương xa ngập trong vẻ hoang tàn, như một ngôi mộ khổng lồ giữa trời đất.
“Sóng radio bị gián đoạn trong phạm vi cả nước, liên lạc với căn cứ bị đứt, phát tín hiệu định vị thì không ai nhận. Suốt một tuần qua, quân khu của thành phố B chắc chắn đã thất thủ, chỉ có điều vẫn không có tên lửa hạt nhân đến xóa sổ…..”
Chu Nhung lẩm bẩm nói: “Tình trạng gì đây?”
Thang sắt phía sau truyền đến tiếng người trèo lên, có người thản nhiên nói: “Có lẽ các quân khu có khả năng phóng tên lửa hạt nhân đều đã bị thất thủ, dù thành trì có kiên cố tới mấy một khi nội bộ sụp đổ thì sẽ cũng không thể chống đỡ được ── Anh biết mà.”
“Nhan Hào,” Chu Nhung nói nghiêm chỉnh: “Chú còn học theo cái giọng của Tư Nam nữa là anh nện cho đấy, anh nói thật chứ không đùa đâu.”
Nhan Hào cười toe, biếu một điếu thuốc qua.
“Ài,” Chu Nhung hơi bất ngờ, “Chú vẫn có hàng trữ à?”
“Người ta cho đấy anh.”
“Quân giải phóng không thể cầm một cây kim sợi chỉ của nhân dân…..”
“Quân giải phóng canh gác khiêng đồ nhóm than vì nhân dân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-bat-tu/123724/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.