Buổi tối ngày hôm đó, Trì Tín mơ một giấc mộng, mơ thấy Tưởng Viện trở về tìm hắn, nói muốn quay lại với hắn. Trì Tín đặc biệt vui vẻ, liền tỉnh, sau đó hoàn toàn hết buồn ngủ, trợn mắt thẳng đến hừng đông.
Đồng dạng mất ngủ còn có Đinh Tiểu Nhu. Nghĩ chẳng những không đòi lại được tiền, lại còn phải đền cho đối phương một cái điện thoại Iphone, tim nàng liền đau nhói. Phòng bên cạnh, cậu của nàng cũng không ngủ, từ bên trong ẩn ẩn truyền ra tiếng ca u oán của bài “ Bình minh đừng tới”, như khóc như tố, Nhiếp Tiểu Thiện trốn vào tháp vàng, Ninh Thải Thần cùng nàng chia tay, giục ngựa rồi đi trước khi bình minh đến…… Đỗ Lệ Minh nhìn màn hình máy tính, đôi mắt ươn ướt.
Hôm sau, Đinh Tiểu Nhu với hai quầng thâm mắt trên mặt đi vào cửa hàng ở phía tây kia.
Có loại người, trời sinh liền có thể chất xui xẻo khác biệt. Tỷ như, ngươi không gội đầu, tóc mái bóng mỡ đến giống như mấy cái lông mày to bự dán ở trên trán, khi ngươi ra cửa chắc chắn sẽ đột nhiên phải tham gia một sự kiện quan trọng; lại tỷ như, ngươi đứng ở ven đường gọi xe, mới vừa đốt một điếu thuốc, xe liền tới rồi.
Đinh Tiểu Nhu liền là điển hình của loại người này, lúc nàng chạy tới, trong thang máy đang đứng đầy người.
Nàng nhanh chóng phát hiện Trịnh Trạch ở trong đám người.
Người nam sinh cao to này và Đinh Tiểu Nhu vào công ty cùng một thời điểm, công tác ở bộ phận tiêu thụ. Hôm nay đến bên này, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-gai-ma-toi-khong-the-yeu/256519/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.