Buổi tối, Đỗ Lệ Lệ tập yoga ở phòng khách.
Đinh Tiểu Nhu vừa ăn vừa xem di động, nàng tan ca muộn, luôn phải ăn cơm chiều một mình.
Đỗ Lệ Lệ bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nhắm hai mắt hỏi, “Con trả tiền đền bù đâm xe cho người ta chưa?”
Đinh Tiểu Nhu ôm chén cơm, từ nhà ăn đi tới, “Trả rồi.”
Đỗ Lệ Lệ yên tâm, tiếp tục làm động tác yoga, “Không phải con có tiền tiết kiệm sao, khẳng định đủ rồi.”
Đinh Tiểu Nhu nói, “Đủ rồi, mẹ không cần bận tâm đâu.”
Kỳ thật căn bản là không đủ, Đinh Tiểu Nhu không có lấy một đồng tiền tiết kiệm. Sau khi tốt nghiệp đại học, Đinh Tiểu Nhu liền bắt đầu tích cóp tiền, mà nguyên nhân vì cái gì tích cóp tiền, hơn một nửa là vì lo lắng cho cuộc sống của bản thân sau này: Đời này nếu thật phải sống cô độc suốt quãng đời còn lại, chung quy muốn để dành đủ tiền dưỡng lão mới được. Những cô gái trẻ rất khó để dành tiền, bởi vì luôn luôn bị những món ăn ngon cùng với quần áo mới dụ dỗ, mấy năm trôi qua, tổng cộng chỉ có ba vạn sáu.
Có một lần cuối tuần cùng Vương Đặc đi trung tâm mua sắm, khi đi ngang một quầy môi giới căn hộ, Vương Đặc nói chính mình chuẩn bị mua một bộ phòng nhỏ ở cạnh khu Đông Nam. Chuyện này đương nhiên là đáng giá vui vẻ rồi, Đinh Tiểu Nhu hỏi hắn khi nào mua. Vương Đặc cười khổ một chút, nói tiền đặt cọc còn thiếu gần mười vạn.
Ngày hôm sau Đinh Tiểu Nhu liền đem tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-gai-ma-toi-khong-the-yeu/256515/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.