"Tôi ra ngoài một lúc." Bác Văn Quân nói xong liền mặc áo khoác vào sau đó đóng cửa rời đi.
Thương Duẫn nhìn hắn gật gật đầu, tay vẫn tiếp tục lau người cho người đàn ông vẫn còn đang hôn mê.
"Biết chừng nào mới tỉnh lại đây?" Cậu nhìn anh thở dài, cậu còn đang chờ anh tỉnh dậy để trả tiền mua chăn đệm mới cho mình nữa đấy.
Hôm qua bởi vì không kịp suy nghĩ nhiều nên cậu đã để một thân đầy máu của anh ta nằm lên chiếc giường vừa mới thay mới của mình, bây giờ nhìn lại những vết máu bẩn dính trên giường, cậu cảm thấy hối hận không thôi.
Biết vậy đêm hôm qua đã trực tiếp cho anh ta nằm xuống đất rồi, tốn công cứu người để rồi còn phải tốn tiền mua mới ga giường.
Cài lại cúc áo cho anh, Thương Duẫn mang thao nước vào nhà vệ sinh đổ bỏ sau đó tiến lại giường định đắp chăn lên cho anh. Nào ngờ, tay còn chưa kịp chạm vào góc chăn, cậu đã bị một lực mạnh mẽ kéo lên giường.
Rầm!
Người đàn ông đang nằm hôn mê trên giường không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, anh ngồi lên trên người cậu đặt cậu nằm dưới thân mình, hai tay đặt lên trên cổ siết chặt lại như đang muốn bóp chết cậu.
Ánh mắt anh chứa đầy sự phòng bị: "Cậu là ai?"
Hai tay Thương Duẫn cố gắng gỡ bàn tay đang siếc cổ mình ra, khó khăn nói đứt quãng từng cậu: "Đừng, tôi... tôi không có ý xấu, tôi chỉ... chỉ muốn giúp đỡ anh!"
Khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-dong-hanh-am-duong/2722543/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.