Bác Văn Quân nhìn Thương Duẫn đang nằm ngất xỉu dưới đất, cũng chẳng biết cậu đang cố ý chọc tức hắn hay thực sự chỉ đơn thuần ngất đi nữa.
Trong lòng hắn mang ba phần tức giận, bảy phần bất lực không thể không đỡ cậu lên giường.
Bác Văn Quân không đặt cậu nằm lên cái giường ở gần đó mà di chuyển sang tận giường đối diện, dù sao cũng là giường của người chết, hơn nữa người ta lại còn cứ thoắt ẩn thoắt hiện ở gần đây, hắn cứ vậy mà để cậu nằm lên cũng không nên.
Vừa đắp chăn cho cậu xong xuôi, cánh cửa phòng lại đột nhiên bị mở toang ra.
Hắn cau mày, đây rõ ràng là phòng do hiệu trưởng chuẩn bị cho hai người bọn họ nghỉ ngơi kia mà? Tại sao cứ hết người chết lại đến người sống đến quấy phá thế này?
Phía bên ngoài cửa lúc này là một chàng trai mặc đồng phục học sinh trường Tư Thục, vì là con lai nên gương mặt anh pha lẫn giữa nét đẹp của người bản địa cùng vài nét phương Tây. Tuy nhiên bản chất vẫn là người Việt nên anh giữ nguyên được màu tóc cùng con ngươi giống như bao người nơi đây, chỉ là có phần to con hơn những người bạn cùng chăng lứa khác mà thôi.
Bác Văn Quân nhìn đến vị khách không mời này, ngữ điệu chất vấn: "Cậu là ai? Tại sao lại đến đây?"
Người con lai tỏ ra bất mãn, ánh mắt nhìn hắn tựa như muốn lên án.
"Anh là ai?"
Anh dường như không có ý muốn trả lời câu hỏi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ban-dong-hanh-am-duong/2722520/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.