Hai lần trước thiếu niên kia tới tìm Vân Tinh Nam thì nàng đều không ở nhà, hắn biết phu quân của Vân Tinh Nam là một người câm tính tình yếu đuối, căn bản không để Giải Ưu vào mắt.
Không thấy Vân Tinh Nam, hắn cũng không nghĩ hỏi Giải Ưu gì cả, chỉ châm chọc vài câu rồi vội vàng rời đi.
Lúc này hắn đã hỏi thăm rõ ràng, chọn ngày Vân Tinh Nam về nhà mà đến đây.
Trong nhà, Vân Tinh Nam đang lôi kéo Giải Ưu – người không định ngồi vào bàn ngồi xuống ăn cơm với mình, khó khăn lắm mới khiến Giải Ưu nghe lời thì một trận đập cửa vang lên, có ai đó đang kêu tên nàng, người nọ gọi tên nàng bằng giọng man mác buồn, nhu mị mềm mại, làm nàng sởn cả tóc gáy.
“Nam tỷ tỷ, tỷ có ở nhà không?” Người thiếu niên đứng ngoài cửa từng là tình lang của nguyên chủ, tên Lý Mộng Nhi, nguyên là kế phu của Trương viên ngoại ở trấn trên, nhưng không được Trương viên ngoại sủng ái, qua lời giới thiệu của Tiền Tam – cũng là chị họ hắn, kết bạn với nguyên chủ, cũng có chút dây dưa không rõ với nguyên chủ.
Nguyên chủ thích hắn tuổi trẻ mĩ mạo, thiên kiều bá mị, từ trước đến nay vẫn luôn ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy, thường xuyên tìm Giải Ưu đòi tiền, mua dây cột tóc hay hoa tai gì đó cho hắn.
Nguyên chủ cãi nhau với Lý Mộng Nhi, bị Lý Mộng Nhi lỡ tay đẩy mạnh xuống sông, tuy tránh được số kiếp vùi thân trong bụng cá, nhưng vì không biết bơi nên đã chết đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-vu-quy/1670482/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.