Chàng vẫn mặc bộ quần áo mỏng manh và cũ nát ấy, bộ quần áo màu xám khâu đầy mụn vá, bị giặt đến phai màu và trắng bệch. Trong trí nhớ của Vân Tinh Nam, chàng luôn mặc mấy bộ quần áo tối màu, cũ nát như thế, cũng không biết đã mặc được bao nhiêu năm.
Thời này, chỉ có nữ tử nhà quyền quý mới được cài búi tóc, nam tử đều phải mặc quần áo đơn giản, phần lớn là để tiện làm việc.
Trang phục của nữ tử hiển nhiên là phiền phức hơn, nhưng bây giờ nam tử cũng ‘chạy theo mốt’ riêng của họ. Dù phú hay bần, nam tử nào cũng sẽ đeo trâm cài để vấn tóc, chính phu của các gia đình giàu có dĩ nhiên sẽ đeo trâm cài được chạm khắc tinh xảo đẹp mắt, không giống như bá tánh bình thường, chỉ đeo trâm cài bằng gỗ rẻ nhất để vấn tóc.
Kể từ ngày nàng thấy rõ lòng mình, nàng đã âm thầm nhận mình là Vân Tinh Nam, nàng không dám bảo đảm mình có thể chấn hưng gia đình, nhưng sẽ tận lực gánh vác mọi trách nhiệm mà nguyên chủ không thể gánh vác.
Vân Tinh Nam chưa bao giờ thấy chàng đeo bất kì món đồ trang sức nào, có lẽ là nghèo khổ quen rồi, nàng thậm chí không thấy chàng để lộ vẻ mặt hâm mộ với người khác, chỉ là thỉnh thoảng sẽ nhìn nam tử nhà nào đó dỗ con mình rồi phát ngốc. Nàng biết, chàng yêu đứa bé đã chết kia nhiều thế nào.
Nàng từng sống với ông nội khi còn học ở trường tư thục, đó có lẽ là kí ức ấm áp nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-vu-quy/1670456/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.