Diệp Tư Duệ thích nhất câu nói đã từng đọc trong nhật ký của mẹ: “Tôi ghét người khác so sánh tình yêu với hoa. Hoa có thể úa tàn theo thời gian nhưng tình yêu đích thực thì không. Không có điểm kết thúc của một tình yêu đích thực, dù tôi có ở bên kia thế giới.”
Khi còn nhỏ, cô đã từng xem trộm nhật ký của mẹ. Nhật ký của mẹ cô chỉ toàn viết những trích dẫn từ sách hay lời hoa mỹ nhất của bà ấy.
Sau đó, cô cũng bắt đầu viết nhật ký.
Cô không thường xuyên viết nhật ký, chỉ những dịp đặc biệt mới viết vài dòng. Cô dành ra một trang cảm thấy đẹp nhất chỉ để viết cái ngày mà Bạch Thanh Nghị chấp nhận tình cảm của cô.
Một người chưa từng yêu như cô sẽ thường mơ mộng tới một tình yêu lãng mạn như câu chuyện cổ tích, giống như mấy thiếu nữ ôm mộng mị với hình mẫu lý tưởng.
Thực tế lại không như là mơ.
Bạch Thanh Nghị không lãng mạn gì cả, chỉ biết cãi nhau với cô như hai đứa trẻ, chỉ là chiều cô hơn một chút.
Được rồi. Cô sẽ tạm chấp nhận sự thật này.
Sau chuyến đi ở ngoại ô, hai người lại trở về nhà Uông Thụy Liễu. Vừa về phòng, cô liền nhảy lên giường nằm, để anh giúp mình mang đồ vào.
Thấy Veronica chạy vào trong phòng, cô liền ôm nó lên rồi trêu đùa với nó: “Có nhớ tao không hả con mèo dễ thương này?” Bạch Thanh Nghị thấy cô vò đầu véo má con mèo liền nói: “Nếu nó biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-mang-den-ang-may-va-bau-troi/3608826/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.