Đèn chuyển sang màu xanh. 
Bạch Thanh Nghị nhìn dòng người đi bộ qua đường hết liền bừng tỉnh. Rõ ràng biết rằng đang lưu thông trên đường mà còn nghĩ ngợi lung tung là nguy hiểm nhưng anh vẫn không thể ngừng suy nghĩ. 
Phải làm sao với cô gái này đây? 
Lý Xuyên nhìn Bạch Thanh Nghị từ lúc sáng đến quán tới giờ đều thất thần ngẩn ngơ, cảm thấy hình như quán dạo này có quỷ nhập rồi, hết Diệp Tư Duệ lại đến Bạch Thanh Nghị. Anh liền nói với Trương Khánh Phong: “Quản lý Trương, hay là anh mời thầy cúng đến quán chúng ta làm lễ đi.” Trương Khánh Phong không phải người mê tín, nghe vậy lập tức phản đối: “Thời đại nào rồi mà cậu còn tin mấy trò ma quỷ đó?” Lý Xuyên bĩu môi: “Chứ không phải quán chúng ta bị ám à? Anh xem kìa, hôm trước là Lâm Thu Thu, hôm nay là Bạch Thanh Nghị, nói không chừng ngày mai lại đến lượt người khác.” Trương Khánh Phong thắc mắc: “Là thế nào?” 
“Chính là giống như người mất hồn vậy, ngẩn ngẩn ngơ ngơ cả một ngày.” 
“Ồ”, Trương Khánh Phong xoa cằm, “Tôi còn nghĩ cậu ấy thất tình cơ.” Lý Xuyên kinh ngạc: “Không thể nào! Cậu ấy đã yêu ai đâu mà thất tình?” Trương Khánh Phong gật gù: “Có lẽ.” 
Lý Xuyên lại đá sang chuyện khác: “Cơ mà nay Diệp Tư Duệ không đi làm nhỉ? Mấy hôm trước tôi thấy cô ấy nói là đang có người mình thích.” Trương Khánh Phong cố tỏ ra giọng điệu hứng thú: “Vậy sao? Xem ra mọi người đều có tình yêu nhỉ?” Lý Xuyên gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-mang-den-ang-may-va-bau-troi/3509867/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.