Suốt một tuần, sau khi đi làm về, Diệp Tư Duệ lại vào bếp pha cà phê, còn Bạch Thanh Nghị sẽ là người uống thử. Có đôi lúc anh sẽ chỉ cô những gì anh biết, nhưng đa phần hai người dành thời gian để tranh luận, sôi nổi đến mức Uông Thụy Liễu phải mắng trong bất lực.
"Không ngờ người hậu đâu như cô còn làm được chút việc trong quán".
"Đừng có khinh thường tôi".
"Được được được, cô nhân viên nhà hàng".
Nếu anh không nhắc từ này, có lẽ cô đã sớm quên mất bản thân đang trong thân phận gì.
Trước khi gặp được Francesca, cô cũng có những trải nghiệm để kiếm tiền ở Ý. Tiền mang đi cũng sẽ tiêu hết. Đa phần cô thường làm phục vụ ở cửa hàng nhỏ lẻ. Nhờ thông qua một cuộc thi thiết kế về trang phục mùa thu, cô mới gặp được Francesca, thời gian còn lại ở Ý cũng trở nên dễ dàng hơn. Có thể cô không rửa được bát, nhưng lau dọn thì vẫn còn được, chưa đến mức không thể kiếm ra tiền.
Bạch Thanh Nghị vẫn luôn nhớ đến lời cô nói. Quả thật, anh đã bị động lòng bởi những lời nói đó. Nhưng mỗi lần tự hỏi bản thân có muốn như vậy không, anh lại không muốn nghĩ tới. Vì không dám. Anh cũng không hiểu bản thân vì cái gì mà nhát gan. Chẳng phải trước đây đánh nhau với bạn, anh cũng chẳng sợ bị đuổi học sao?
Trương Khánh Phong cũng đã uống cà phê của Diệp Tư Duệ sau một tuần. Quả nhiên anh đã hài lòng hơn so với lần đầu. Diệp Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-mang-den-ang-may-va-bau-troi/2677905/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.