Sau hai ngày ở nhà anh, cuối cùng Uông Thanh cũng yên tâm một chút về Diệp Tư Duệ.
Diệp Tư Duệ chưa từng thưởng thức một cái Tết đúng nghĩa trọn vẹn. Lúc trước khi mẹ cô vẫn còn sống, bà ấy sẽ cùng cô trang trí nhà, làm sủi cảo, ăn mì trường thọ, nhưng chưa bao giờ Diệp Chấn Nam đón Tết cùng họ. Tuy chỉ có vậy, nhưng đối với cô, đó đã là chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới này. Có điều, hạnh phúc đó diễn ra quá ngắn ngủi. Mẹ cô mất, tất cả cũng không còn như trước nữa.
Mấy ngày Bạch Thanh Nghị ở nhà, mọi việc anh đều tranh làm với Uông Thanh. Diệp Tư Duệ nghĩ, có lẽ do anh là con một... nhưng cũng không đúng lắm. Cô lại nhớ đến Tô Triết Viễn. Chẳng phải hắn cũng là con một đấy sao? Có lẽ là do hoàn cảnh.
Đến tối, khi đã ăn cơm xong, hai người mang bát đũa ra ngoài rửa. Thật ra Diệp Tư Duệ chẳng làm gì, chỉ đơn giản là ngồi đó xem anh rửa bát. Cô cũng muốn rửa bát lắm, nhưng cứ động đến mà không vỡ cái này thì lại hỏng cái kia. Mà nước còn rất lạnh, cô không dám động đến đâu.
Thấy Bạch Thanh Nghị chỉ tập trung rửa bát mà không nói gì, cô đành gợi chuyện : "Một năm anh chỉ về nhà vào Tết thôi à?". Anh không nhìn cô mà đáp : "Giỗ bố tôi cũng sẽ về. Chắc do Trương Khánh Phong dễ tính nên nhân viên xin nghỉ ngày nào là đồng ý luôn, nếu nghỉ một đến hai ngày thì vẫn nhận lương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-mang-den-ang-may-va-bau-troi/2677898/chuong-30.html