Ngày mùa hè, trời rất nóng và ẩm ướt, một bên tai là tiếng cười của Cao Huân, liên tiếp không ngừng. 
Tần Thâm mở đề bài ra, một câu cũng không làm nổi. Trong lòng hắn rất phiền, đang cố kìm nén ngọn lửa. 
Lúc này có một giọng nữ gia nhập cuộc đối thoại của bọn họ, dần dần, nơi đó tụ thành một đám người. 
Lần nào cũng vậy, sau khi Thạch Kha đến, sẽ náo nhiệt hơn rất nhiều. 
Tần Thâm lấy tai nghe ra, tiếng nhạc tiến vào trong tai, nỗ lực đánh đuổi tiếng ồn. 
Kỳ thực âm nhạc so với tiếng nói chuyện cũng không tốt hơn bao nhiêu, nhưng ít nhất âm nhạc sẽ không phân tán sự chú ý của hắn. 
Bút chì viết vài nét trên cuốn vở, một thân thể nhích lại gần. 
Người giữa đám đông không biết từ lúc nào đã ngồi xuống bên cạnh hắn. 
Một cái đầu nặng nặng gác lên vai hắn, đưa tới một mùi thơm nhàn nhạt. 
Khá giống mùi bơ, rất ngọt. 
Lông mày Tần Thâm nhíu lại, nắm chặt bút. 
Tai nghe bị người kéo xuống, âm nhạc xa dần, hiện thực như bị phóng đại lên, cứ như mùi thơm lúc nãy, tràn vào trước mặt hắn. 
Thạch Kha thản nhiên nhét tai nghe vào tai mình, cánh tay ôm lấy vai hắn, nói: "Để tôi nghe thử xem Tần học bá thường nghe nhạc gì." 
Tần Thâm không né không tránh, chỉ liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay. 
Ba, hai, một, chuông reo. 
Giờ nghỉ đã kết thúc, đã đến giờ lên lớp. 
Thạch Kha thở dài một tiếng, thân thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ay-khong-yeu-toi/2062181/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.