Hai chị em mừng mừng tủi tủi hồi lâu làm Mạnh chờ sốt cả ruột, cuối cùng thì Nhi cũng lau nước mắt cho Linh rồi sụt sịt nói.
– Chị em mình về nhà thôi. Bố mẹ đang chờ.
Linh đỡ thằng cu Quang từ tay Nhi rồi thở dài. Thằng bé được dỗ cũng đã yên yên. Linh cúi mặt ngắm con, nhẹ nhàng nói với Nhi:
– Chị không về đâu. Bố mẹ sẽ buồn lắm, một đứa con gái lừa dối mọi người, giờ lại tha đứa con hoang về làm tình làm tội bố mẹ… Chị muốn nhờ em và Mạnh về nhà Mạnh lấy hộ chị cái ví, nãy chị đi vội quá không mang theo, trong đó có thẻ ngân hàng của chị, chị sẽ rút một ít tiền rồi thuê nhà ở ngoài.
Nhìn Linh tội nghiệp mà Nhi đau lòng, Nhi nắm tay Linh khuyên nhủ:
– Dù thế nào lúc này chị cũng cần bố mẹ, bố mẹ không thương chị thì thương ai, không sao đâu chị, chị ở ngoài một mình bố mẹ còn đau lòng hơn. Thằng cu cũng đã được một tháng, chị cho cháu về ngoại cũng là hợp lý mà, chẳng ai nghĩ gì đâu chị. Bao giờ thằng cu cứng cáp rồi chị muốn ở đâu thì ở.
Nghe Nhi khuyên cũng xuôi xuôi, Linh gật đầu nhìn Nhi, ánh nhìn đầy biết ơn cùng ân hận. Có lẽ đã lâu lắm rồi Linh mới cảm thấy cõi lòng thanh thản như hiện tại, được gần cô em gái mà Linh luôn giữ nỗi hận thù vô lý, đến lúc này, hơn lúc nào hết Linh đã hiểu sâu sắc một điều, Mạnh nói đúng, người Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386098/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.