Linh mơ màng mở mắt. Căn hộ mới của Tùng? Tùng đang ngồi kia, ánh mắt nhìn Linh đầy vẻ giễu cợt.
Linh bị trói? Hai tay Linh quặt ra sau bị trói chặt bởi dây thừng, hai cổ chân Linh cũng bị trói như vậy trên giường. Hắn đúng là bị điên rồi. Linh lúc lắc người, miệng ư ư vì băng dính.
– Cô chuẩn bị tạm biệt đứa bé đi.
Linh nhìn Tùng bằng ánh mắt căm thù xen lẫn khiếp sợ. Hắn dám làm thế thật sao? Linh sợ quá, run rẩy nhìn Tùng bằng ánh mắt van xin.
Tùng kéo roẹt băng dính trên miệng Linh làm Linh đau điếng. Vừa được giải thoát khỏi băng dính, Linh vội nói với Tùng trong nước mắt.
– Tôi xin anh… đứa bé trong bụng tôi không phải của Mạnh… anh đừng giết nó tội nghiệp…
Tùng bĩu môi khinh bỉ.
– Tao biết mà. Thằng đó sờ vào mày tao không còn là tao nữa.
– Nên là… anh cho tôi về đi… tôi sợ lắm…
Tùng cầm bát thuốc đen ngòm tiến lại, ánh mắt tàn nhẫn không chút tình người.
– Không phải của Mạnh… nhưng thằng Mạnh tin là của nó… thì cũng thế…
– Không… Mạnh cũng biết nó không phải con Mạnh… anh tha cho nó đi…
– Mày nghĩ tao tin mày chắc? Không tin là con nó mà nó cho mày ở nhà nó, được nhà nó chăm cho béo trắng thế à? Mày điêu có đẳng cấp rồi, mày nghĩ tao là thằng ngu đấy hả?
– Không… tôi không nói dối đâu… tin tôi đi…
– Uống bát thuốc này vào rồi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386092/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.