Mấy ngày chờ đợi được mặc áo cô dâu trắng tinh khôi để lên xe hoa với Mạnh diễn ra trong tâm trạng hồi hộp và cả… mòn mỏi của Linh.
Tại sao lại như vậy? Thì là vì Mạnh còn mải bận việc, mải bận linh tỉnh linh tinh nên không có phút giây nào ở bên Linh cả.
Linh ấm ức lắm nhưng cũng đành chịu, thôi thì cứ được lấy Mạnh là tốt lắm rồi. Mạnh tránh Linh mãi được chắc? Lại còn sợi dây níu kéo giữa hai vợ chồng đang ngày một lớn dần trong Linh nữa. Linh vẫn cứ là hạnh phúc lắm, dù nhiều lúc cơn ốm nghén làm Linh hận Tùng kinh khủng khiếp. Cớ sao chỉ là mang thai thôi mà Linh lúc nào cũng muốn ói, người cứ như say sóng… Rõ là mệt, ăn không ngon miệng, ngủ không yên giấc, thế này thì Linh làm sao mà làm cô dâu xinh đẹp của Mạnh được chứ? Linh hậm hực tức tối khi nhà may Kim Liên gọi điện báo Linh đến thử chiếc váy cưới được làm gấp rút cho kịp với đám cưới của cô dâu. Linh cũng còn bực vụ này lắm ấy, tại là Mạnh đâu có quan tâm gì đến váy cưới của Linh, dù Linh đã yêu cầu Mạnh đưa Linh đi chọn. Cuối cùng, Linh đành gọi cứu viện từ bà Thanh Thủy để hai mẹ con cùng đi sắm sửa vậy.
Lại nói về bà Thanh Thủy và ông Duy Khôi, hai vị phụ huynh đáng kính bên nhà Mạnh.
Chắc hẳn hai người đã rất sốc khi Mạnh thông báo đơn giản trong bữa ăn, cô dâu trong ngày cưới sẽ là chị gái song sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386072/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.