Linh im lặng trên quãng đường về. Gương mặt Linh như che giấu vẻ vui mừng rạng rỡ, bởi là Linh đang hí hửng. Linh đã lừa được Mạnh mà.
Chắc chắn Mạnh đã không còn nghi ngờ gì về cái thai trong bụng Linh. Những lần khám thai sau thì sao, Linh tin Mạnh sẽ chẳng mất công mà cùng Linh đi khám thêm lần nữa, vậy thì đã có hết giấy tờ mà Tùng chuẩn bị cho Linh, ảnh siêu âm cũng đã có, Linh chả sợ gì nữa hết. Linh tự tin lắm.
Mạnh lạnh lùng nói với Linh, anh không quay sang nhìn cô, vẫn tập trung lái xe.
– Tôi sẽ không lấy cô.
Linh đang hí hửng là thế bỗng sững lại rồi tím tái vì tức giận. Linh run run hỏi Mạnh.
– Anh… anh nỡ bỏ con và em sao?
– Đứa bé không phải con tôi. Tôi không có trách nhiệm với cô cũng như nó.
– Nó là con anh. Tôi chắc chắn nó là con anh.
Mạnh im lặng như để kìm nén cơn giận đang trào lên tận họng. Còn Linh, cô cũng đang ấm ức. Bao nhiêu công Linh diễn kịch, cuối cùng Mạnh vẫn là lạnh lùng từ chối cô. Linh quay sang van xin Mạnh.
– Anh Mạnh… anh tin em đi, đêm hôm đó chúng ta đã rất hạnh phúc mà, anh đã quên hết rồi hay sao…
– Tôi cho cô biết, dù cho đứa bé có là con tôi đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không lấy cô. Cô hãy chấm dứt suy nghĩ đó đi!
– Anh…
Linh ấm ức, đôi môi cắn chặt. Linh không ngờ Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386062/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.