Những ngày tiếp theo trôi qua trong tâm trạng dần ổn định hơn của Nhi.
Mạnh yêu Nhi, si mê Nhi, anh quan tâm chăm sóc Nhi từng chút. Mạnh muốn bù đắp cho Nhi dù anh đau đớn vì không sao chứng minh được nỗi oan ức của mình. Tất cả tình cảm ấy đều được anh thể hiện qua từng chút, từng chút một những gì anh làm cho Nhi.
Mỗi sáng, Mạnh sang đón Nhi với một bó hồng đỏ thắm. Anh đưa Nhi đi ăn rồi đến công ty. Công việc bộn bề là thế, nhưng mỗi khi Nhi ngẩng mặt lên sau những phút tập trung vào tài liệu, dường như Nhi đều bắt gặp ánh mắt say đắm nồng nàn mà Mạnh chẳng hề che giấu dành cho Nhi. Tối đến, Mạnh đưa Nhi đi ăn rồi đi dạo quanh những hồ nước lấp lánh dưới ánh đèn, thưởng thức không khí mùa thu dịu mát hoặc đến những nơi vui chơi về tối của Hà Nội.
Những vòng tay ôm trọn, những nụ hôn ướt át Mạnh dành cho Nhi dường như càng da diết nồng đậm hơn, vì trong đó chứa đựng cả nỗi thương xót cô gái anh yêu phải chịu đựng sự phản bội mà anh hiểu đó là nỗi đau lớn nhất đối với bất cứ ai trong tình yêu.
Trái tim Nhi cứ reo vui khi gần Mạnh, Nhi vẫn hạnh phúc, dù những gì là đau đớn vẫn thường trực cứa vào lòng Nhi, nhưng Nhi đành dặn lòng sẽ cố gắng cho qua. Mạnh luôn ở bên Nhi, anh hạnh phúc khi được gần Nhi thế mà, anh cũng cố gắng tránh Linh nhiều nhất có thể nữa. Nhi cảm thấy tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3386060/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.