Mạnh bước theo Nhi vào phòng khách, nơi bố mẹ cô đang ngồi.
Thấy mấy đứa bước vào, bố mẹ Nhi vẫn ngồi yên. Cô Lan chú Hải bố mẹ Nhi không tỏ thái độ gì trước Mạnh, điều đó làm Nhi hơi lo lắng, đôi môi xinh xắn của cô khẽ mím lại.
Nhi gượng cười, cô nhỏ giọng chào bố mẹ:
- Bố mẹ, hôm nay con đưa anh Mạnh về nhà chào bố mẹ ạ.
Cô Lan không nói gì, cô quay mặt đi. Chú Hải cười nhạt, rồi chú ngẩng mặt lên nói với Nhi bằng thái độ lạnh lùng:
- Ừ, bố mẹ đã biết Mạnh rồi, con không cần phải giới thiệu.
- Bố!
Nhi to giọng, cô quen được bố mẹ chiều chuộng nên cô chưa bao giờ nghĩ bố mẹ cô lại không chào đón Mạnh như vậy. Cô đã nghĩ đơn giản bố mẹ cô muốn cô được hạnh phúc, quá khứ chỉ là quá khứ, hơn thế nữa, Mạnh cũng không làm gì quá đáng với Linh, Mạnh không đáng bị đối xử như thế.
Mạnh mỉm cười chào bố mẹ Nhi:
- Cháu chào hai bác, hôm nay cháu sang gặp hai bác để xin phép hai bác cho cháu được tìm hiểu Bảo Nhi ạ.
Cô Lan mẹ Nhi nói giọng mỉa mai:
- Không dám, một mình con Linh nhà tôi nó dại là đủ lắm rồi, giờ anh lại định làm gì con Nhi nữa đây?
- Mẹ!
Cô Lan nhìn gương mặt phụng phịu của Nhi thì quát lên:
- Con lên phòng đi, ở đây không có việc của con!
Nhi ấm ức, cô không chịu nghe lời mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3248731/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.