Mạnh theo Nhi vào phòng, đóng cửa lại. Nhi hồi hộp, cô để túi xách lên bàn rồi quay lại nhìn Mạnh.
- Anh không về đi kẻo vợ anh lo.
Mạnh vẫn nhìn Nhi đăm đăm, rồi Mạnh tiến lại Nhi. Nhi hoảng hốt, lẽ nào Mạnh còn muốn tiến xa hơn?
Nhi chưa biết phải làm sao thì bỗng có tiếng chuông điện thoại. Mạnh giật mình, anh lấy điện thoại từ trong túi áo ra, là cuộc gọi của vú Liên.
Mạnh ngắt máy, anh mỉm cười với Nhi, đẩy vai cô xuống ghế. Rồi Mạnh quỳ một chân xuống, nhìn thẳng vào mắt Nhi.
- Em không cần quan tâm chuyện đó. Hay… em ghen?
Nhi đỏ mặt, ngượng ngùng quay đi tránh ánh mắt của Mạnh. Mạnh đưa tay chạm nhẹ vào má Nhi, ánh mắt Mạnh có chút ngây dại.
Chuông điện thoại lại reo vang. Mạnh bực mình, anh đứng dậy nghe máy.
- Cậu Mạnh, cậu mau về đi, cô Ngọc Huệ đang sốc vừa ngất đi đấy ạ.
- Tôi biết rồi.
Mạnh cau có dập điện thoại. Nhác thấy thái độ của Mạnh, Nhi đoán có lẽ là cô gái kia gọi cho Mạnh. Cũng phải thôi, hôm nay chuyện Nhi đi cùng Mạnh chắc hẳn đã đến tai cô ta rồi. Mạnh nắm tay kéo Nhi đi giữa ánh mắt của bao nhiêu người cơ mà. Nhi lại đỏ mặt khi nhớ lại. Cái nắm tay vừa ấm áp vừa mạnh mẽ nhưng lại rất dịu dàng ấy của Mạnh lúc nào cũng ám ảnh Nhi. Đã bao năm rồi, Mạnh vẫn nắm tay Nhi như thế, nhưng lần nào Nhi cũng trong hoàn cảnh không được thoải mái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-yeu-la-em/3248720/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.