Bữa cơm này ăn vô cùng ngột ngạt, trên bàn ăn ngoài tiếng chén đũa va chạm nhau thì không còn tiếng động gì khác. Khương Trân cũng yên lặng ăn cơm trong bát mình, thật sự ăn bữa cơm này giống như đang tra tấn vậy.
Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Ương kéo tay Khương Trân: “Ông nội, cơm chúng cháu cũng ăn rồi nên cũng không ở lại quấy rầy mọi người nghỉ ngơi nữa.”
“Từ từ không vội, ông có mấy câu muốn nói với cháu. Đi theo ông lên thư phòng.” Thẩm Trọng Giả đứng dậy nói với Thẩm Ương.
Khương Trân chỉ lo Thẩm Ương lại nói gì đó kích thích Thẩm Trọng Giả, từ lần trước bị Thẩm Trọng Giả đánh một lần thì sau đó cô rất sợ ông, cô vội dùng lực nắm chặt tay Thẩm Ương, anh nhìn cô thấy được sự sợ hãi không chút che dấu nào trong mắt cô, vừa nhìn anh lại vừa đau lòng lại vừa giận, nhưng bởi vì cô anh chỉ có thể thỏa hiệp.
Thẩm Ương buông tay cô ra, “Ở đây chờ anh, lát nữa chúng ta liền về nhà.”
Hai chứ “về nhà” này làm tim Thẩm Kiện Hoa hơi đau nhói, ông nhìn Thẩm Ương phát hiện vẻ mặt lúc anh nói chuyện với Khương Trân vô cùng dịu dàng. Đây là vẻ mặt mà ông chưa từng thấy qua, anh nói chuyện với bọn họ luôn mang theo sự lễ phép và khách khí, vĩnh viễn mang theo sự xa cách.
Khương Trân gật đầu với anh, “Dạ.”
Thẩm Ương đi theo Thẩm Trọng Giả lên lầu.
“Ông nội, nếu như ông muốn cháu về ăn cơm thì hãy nói thẳng với cháu.”
“Làm như ông nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-nhin-la-em/1796146/quyen-4-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.