Về đến khách sạn đã là buổi tối.
Khương Trân lấy quần áo từ trong ba lô ra, cô vừa soạn quần áo vừa hỏi anh, “Anh có muốn đi tắm trước hay không?”
Cô đợi một lúc lâu cũng không thấy Thẩm Ương trả lời, thế là cô quay đầu lại nhìn anh, “Em với anh…” nhưng còn chưa nói dứt lời thì anh đột nhiên đi đến. Anh chỉ là đi về phía cô thôi mà lại vô cùng hoảng hốt, cô theo bản năng lùi về phía sau một bước nhưng có lẽ cô đã quên rằng phía sau mình là giường nên vừa lui như thế liền đụng phải đuôi giường, chân lập tức mềm nhũn cả người ngã xuống giường.
Giường khách sạn đủ mềm để cho dù có ngã xuống cũng không thấy đau, lúc này cô đang chuẩn bị đứng dậy thì Thẩm Ương đã nhanh hơn cô một bước, anh quỳ một gối xuống bên cạnh cô, đem cô vây giữa anh và giường.
Khương Trân bị ánh mắt thâm thúy của anh bao phủ khắp nơi, không khí xung quanh không báo trước mà trở nên mập mờ, không hiểu sao cô lại nhớ đến ngày hôm đó gương mặt lập tức đỏ bừng, cô đẩy nhẹ ngực anh.
Thẩm Ương chống trên người cô, anh nhìn gương mặt phiếm hồng của cô, không khỏi cúi người nhẹ nhàng hôn chóp mũi cô, hỏi: “Nghĩ gì mà mặt em lại đỏ đến thế vậy?”
Khương Trân như là bị dẫm phải đuôi mèo, càng dùng sức đẩy anh, “Em không nghĩ gì cả, anh mau tránh ra em muốn đi tắm… ngô…”
Gần đây anh rất thích hôn cô như vậy, mỗi lần cô nói được một nửa thì đều chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-nhin-la-em/1796116/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.