Hai người dính nhau trên ghế sô pha một lúc, cô dựa vào ngực anh, ngón tay như có như không thử sờ nhẹ cằm anh, đầu ngón tay bị đâm có chút đau, cô ngồi thẳng dậy.
“Thẩm lão sư, anh có râu.”
Thẩm Ương nắm chặt tay cô, “Đàn ông thì sao có thể không có râu chứ?”
“Ý em không phải như vậy, bao lâu rồi anh không cạo râu?”
“Hôm qua.”
Khương Trân trừng to hai mắt nhìn anh, “Các anh mỗi ngày đều phải cạo râu sao?”
“Ừm, mỗi sáng đều sẽ cạo một chút.”
Cô là lần đầu tiên biết thì ra đàn ông bọn họ mỗi ngày đều phải cạo râu, cô nhịn không được chà sát mấy lần, “Râu ở cằm hơi chích tay, sáng ngày mai em giúp anh cạo râu được không?”
Nhưng mà sau khi nói xong câu này, cô mơ hồ cảm thấy có chút gì đó không đúng, cô vừa mới nói cái gì? Sáng sớm ngày mai giúp anh cạo râu, vậy lời kia của cô có phải liền lộ ra ý muốn anh ở lại chỗ này qua đêm quá rõ ràng hay không?
Cô chậm rãi ngước mắt nhìn Thẩm Ương, trong mắt Thẩm Ương mang theo ý cười, nhếch miệng, hiển nhiên anh cũng đã hiểu, trong nháy mắt Khương Trân đỏ mặt tai nóng, cô há mồm muốn giải thích, nhưng lại không biết nên giải thích thế nào mới tốt.
Mà lúc này Thẩm Ương nghiêng người, tay anh hơi đè trên môi cô, nói: “Em không cần giải thích, dù sao thì đêm nay anh cũng không có chuẩn bị trở về.”
Lời này của anh càng làm tai cô đỏ thêm, cô từ ngực anh đứng lên, ấp a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-nhin-la-em/1796109/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.