Khương Trân cầm điện thoại di động hồi lâu không kịp phản ứng, bọn họ cần đi thảm đỏ chung với nhau?
Trần Bội Bội phát hiện Khương Trân khác thường, liền hỏi: “Chị Trân, sao vậy ạ?”
Khương Trân nhìn Trương Bội Bội, “Thẩm lão sư nói chị cần đi thảm đỏ với anh ấy.”
“Đúng vậy chị, theo lý thì nên đi chung với nhau, các chị là nam nữ chính của phim, đi chung sẽ có thêm chủ đề để nói hơn, nếu như hai người đi một mình khó tránh khỏi sẽ có phóng viên thêu dệt vô cớ, chị Tịnh Tịnh không nói với chị sao ạ?”
Khương Trân lắc đầu.
“Có lẽ là chị ấy quên, không sao may mà Thẩm lão sư nhớ kỹ, vậy Thẩm lão sư nói thế nào thế chị?”
“Anh ấy nói chờ chị ở ngã rẽ của tòa nhà.”
“Vậy là tốt rồi, tý nữa em sẽ dừng xe ở đó, chị lên xe anh ấy là được.”
Trần Bội Bội từ xa liền nhìn thấy xe bảo mẫu của Thẩm Ương, “chị Trân, lát nữa chị đi lên (xe) là tốt rồi, em lái xe xuống nhà để xe, sau đó chờ chị ở hậu trường.”
“Được.”
Cùng lúc đó Nghiêm Lộc cũng từ gương chiếu hậu thấy xe bão mẫu của Khương Trân.
“Đến rồi.”
Thẩm Ương quay đầu nhìn thoáng qua.
Trần Bội Bội dừng xe bên cạnh xe bảo mẫu của Thẩm Ương, Thẩm Ương đã sớm mở sẵn cửa xe, Khương Trần liền xuống xe của mình lên xe bảo mẫu của Thẩm Ương, lúc cô đi vào, Thẩm Ương đưa tay chặn cạnh xe trên đỉnh đầu lúc xuống xe giúp cô.
“Cẩn thận một chút.”
Bởi vì động tác này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-nhin-la-em/156736/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.