Lúc này trời còn chưa sáng hẳn, những ngọn núi phía xa lẩn mình trong những đám mây mênh mông, gió thổi qua mang theo sự lạnh lẽo của mùa đông, Trần Mẫn lấy điện thoại ra xem thử, không có một chút tín hiệu nào, cô ấy mất mác nói với Chử Thấm Hi bên cạnh: “Chị Thấm Hi, nơi này không có tín hiệu sao ạ?”
Chử Thấm Hi nhìn cô ấy: “Trong núi sâu vốn dĩ là không có tín hiệu mà.”
“Không thể chơi điện thoại thì làm sao mà sống đây chứ.”
“Yên tâm đi, lát nữa bắt đầu quay phim thì ngay cả đụng vào điện thoại cô cũng không thể nào đụng được đâu.”
Tống Đàm quan sát bốn phía xung quanh một vòng, nhớ đến lời của trưởng trấn nói với ông, thế là ông cầm loa nói với các diễn viên và nhân viên công tác: “Chúng ta sẽ ở nơi này quay phim trong vòng một tháng, địa hình ở nơi này rất vắng vẻ lại thêm là ở trong lòng núi, cho nên mọi người trong quá trong quá trình quay phim mọi người phải chú ý an toàn, tận lực không được đi lại một mình, rõ chưa?”
“Rõ rồi ạ, Tống đạo diễn.”
“Tốt, vậy mọi người bắt đầu làm việc đi, chuẩn bị sẵn sàng chờ sương mù tản đi chúng ta sẽ bắt đầu quay.” Sau khi nói xong ông quay lại nói với Khương Trân: “Tiểu Khương à, lát nữa cháu và Thẩm Ương sẽ có cảnh đánh nhau, cháu đi tìm huấn luyện viên luyện tập thêm đi.”
“Vâng ạ.”
Khương Trân tìm một vòng cũng không thấy huấn luyện viên võ thuật đâu, cuối cùng cô đành phải hỏi một nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-nhin-la-em/156727/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.