Trên đường về nhà, tôi gọi điện thoại cho hộ lý đang chăm sóc cho ông nội tôi thì được biết sức khỏe của ông đang cực kỳ ổn định, chỉ là rất nhớ tôi; sau khi suy nghĩ một lúc hộ lý lại nói thêm một câu, khi nào nhớ là ông sẽ nhắc đi nhắc lại mấy lần.
Tôi nói cám ơn, cuối cùng thì cũng an tâm đánh một giấc trên xe buýt. Chẳng mấy chốc xe buýt đã đến bến, tôi xuống xe và bắt đầu đi bộ về nhà; trên đường tôi tiện tay mua thêm hai cân nho và một thùng nước suối.
May là tôi không có nuôi con vật gì ở trong nhà, ngay cả một con sứa cũng không có nhưng bụi bặm vẫn có rất nhiều, cần phải quét dọn nhà cửa cho sạch sẽ; tôi vừa nghĩ lại xem nước giặt quần áo ở nhà có còn đủ không vừa lấy chìa khóa ra mở. Khi đẩy cửa bước vào, tôi sững sờ mất một lát, thế mà đèn trong nhà lại đang bật.
Tiếng xào rau hòa với mùi thịt thơm ngát phả thẳng vào mặt, tôi vào nhà rồi khép cửa phòng lại, thông qua cửa sổ tôi nhìn thấy bóng dáng của Trương Thần.
Thời khắc này tôi thật sự bội phục hắn, hắn luôn có thể nghĩ cách để dán dính tôi vào đúng lúc tôi sắp sửa đẩy hắn ra xa
Tôi thấy rất mệt mỏi, cũng rất cô đơn, vậy mà Trương Thần lại đến vào lúc này —— có lẽ là đã coi trúng thời điểm này để mà đến.
Hắn cho nhỏ lửa, sau đó hắn đẩy cửa phòng bếp ra, cười nói với tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-em-cua-toi-tro-thanh-thang-toi/3473946/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.