Phương Thư Nghiễn đi rất nhanh, gần như là bỏ chạy.
Cậu không biết phải hình dung phẫn nộ cùng chấn động trong lòng như thế nào.
Tần Liên khẳng định không nghĩ tới hai ngày nay cậu đã trải qua những gì. Người đầu tiên mình thích trong mười mấy năm qua, lại bị người khác đánh dấu, cậu là hoàn toàn từ bỏ tôn nghiêm của mình mới có thể làm ra quyết định "Nếu như Tần Liên còn thích cậu cậu sẽ tha thứ hết mọi chuyện."
Kết quả Tần Liên cười hì hì trợn tròn mắt nói, hắn là một Alpha!
Điện thoại di động rung lên một chút, bạn học gửi tin nhắn tới, [Thế nào rồi? Cần giúp một tay không?]
Phương Thư Nghiễn gõ "Không cần", nghĩ nghĩ, lại xóa bỏ, gõ dòng khác gửi đi.
[Không cần để ý hắn là ai, đánh một trận giúp tớ, cảm ơn cậu.]
Chưa đánh chưa hết giận!
Cũng không biết bạn cậu có thể đánh được không...
Nghĩ đến bản lĩnh đánh nhau của Tần Liên cũng rất lợi hại, Phương Thư Nghiễn càng tức giận hơn. Bảo sao chạy nhanh hơn cậu! Bảo sao sức lực lớn hơn cậu! Thiệt cậu vẫn luôn cho rằng Tần Liên là một bông hoa mảnh mai cần phải bảo vệ!
Rõ ràng là hoa ăn thịt người mà!
Phương Thư Nghiễn trở lại chung cư, việc đầu tiên chính là chạy vọt vào phòng tắm, nỗ lực làm cho mình bình tĩnh lại.
Nhưng mà cái phòng tắm này...
Mấy ngày trước, bọn họ vừa mới ở đây, ở trong cái phòng tắm này, Tần Liên ngồi ở dưới thân cậu, giương khuôn mặt đầy ửng đỏ lên, khàn khàn hỏi cậu, lão công, thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-anh-em-choi-luoi-le-khong/4182044/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.