Lúc Diệp Ninh nghe được tin tức này thì vội vàng chạy tới bệnh viện, Thẩm Tòng Thụy và Lỗ Phi dều đã ở đây. Trên mặt Thẩm Tòng Thụy không một chút máu, mím môi, dựa trên tường, không nói câu nào.
Trong lòng Diệp Ninh như lửa đốt, hai chân nhũn ra. Cô tiến lên kéo tay áo Lỗ Phi hỏi hấp tấp: “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Bây giờ anh ấy ra sao rồi?”
Lỗ Phi cũng cuống cuồng lo lắng, mắt đỏ ngầu lên, khàn giọng nói: “Vẫn còn ở bên trong, chưa ra ngoài. Sẽ không có chuyện lớn gì đâu.”
Nói xong, cậu ta nhớ lại cảnh máu vừa mới chứng kiến, lập tức không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Ninh.
Ánh mắt của Thẩm Tòng Thụy từ từ di chuyển từ một điểm cố định nào đó trên tường đến bên người Diệp Ninh.
Vào giờ phút này, đột nhiên Diệp Ninh cảm giác được sự sắc bén lẫn đánh giá trong mắt của anh ta.
Thật ra cô đã sớm cảm nhận được sự bất mãn của Thẩm Tòng Thụy đối với mình. Chỉ là chuyện này không rõ nguyên do, cho nên cô cũng không dám xác định.
Nhưng bây giờ cô có thể xác nhận điều này.
Đó là một loại đánh giá sắc bén, giống như quan tòa đang trông chừng phạm nhân, giống như mình phạm sai lầm gì lớn lắm.
Chỉ là hiện giờ Diệp Ninh cũng không có ý định quan tâm tới vấn đề của anh ta là gì? Cô chỉ nghe được hai chữ ‘cấp cứu’ từ Lỗ Phi mà trái tim đã co rút bên trong.
Nhưng Thẩm Tòng Thụy lại không bỏ qua cho nguyện vọng của Diệp Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-an-hinh/1488771/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.